Ta viết không phải không có mục đích kiếm ba cái đó. Hư vô và dục vọng, em giết một cái thì cái còn lại sẽ tự tử theo. Lúc đó, họ sẽ thấy sự tù túng và bất lực.
Cậu thấy đấy, rút cục, chơi thường là tự do tuyệt đối và thường cướp đi tự do của kẻ khác và gieo rắc đau khổ lên kẻ khác. Những điều đó gây nên sự hỗn loạn trong tâm hồn trẻ. Ăn tỏi không dám ăn vì sợ phải đầu thai thành súc vật 12 kiếp thay vì 6 kiếp nếu không ăn.
Để tồn tại trong một xã hội rối ren, lăn lộn kiếm sống, nuôi con, nhiều lúc họ vừa phải giấu sự bất mãn để làm mát lòng dư luận, lại vừa muốn giữ lòng kiêu hãnh cũng như sự cao quý của phẩm chất đạo đức. Như người đầu bếp thiên tài mất hết khứu giác, vị giác. Đó là một số dòng suy tưởng cách đây vài năm của tôi.
Dần dần, tôi đâm ra còn lảng tránh chúng và giữ vẻ đạo mạo đầy cổ hủ. Mày hóa thành mồ hôi, thành máu để rịn ra? Chỉ tại thằng em tớ và tớ ngồi trong lúc người ta đứng thì ráng chịu.
Ngắm cho tới khi ông phải mỉm cười. À, túi táo để trên bàn, anh mang về làm quà cho chị và các cháu. Bạn lại chán ghét cái sự ngồi.
Tôi không cần những sự ban ơn bề trên của họ. Cũng có thể không, người đời thờ ơ lắm, chỉ để ý đến những gì mang tính kích động mà thôi. Quả thực bạn đang đấu tranh với cái gì? Tham nhũng? Khủng bố? Bạo hành? Lộng quyền? Lề thói? Không! Mà chả ai hơi đâu mà lo xử lí bạn, kẻ vô dụng, nếu bạn quả thực đang làm điều ấy.
Ông anh nhảy xuống bể lạnh, tôi thò chân xuống, ông anh bảo lạnh đấy, tôi liền sang bể nóng. Những điều đó gây nên sự hỗn loạn trong tâm hồn trẻ. Năm nay tôi 21 tuổi, bị một số người gọi là bồng bột, thiếu thực tế, ảo tưởng, vì muốn sống chân thật và tốt đẹp trong mọi tình huống nên thua thiệt.
Mẹ bảo tiền này ăn thua gì so với chữa bệnh của bác con, tốn kém thế mà có chữa được đâu. Rồi chợt nhớ ra, bác tiếp: Đúng rồi. Bởi thế, anh yêu từng tiếng nói của em.
Nhưng bàn tay trắng nõn nà trên tóc ông như dìm ông xuống. Có lẽ là phim hình sự. Tôi có thể chấp nhận ngay án tử hình mà không cần tranh cãi, bào chữa.
Tôi hơi để ý anh chàng, chắc lớn hơn tôi độ dăm tuổi, xử lí cái vỏ kẹo thế nào. Nó là đầu đàn cho thế hệ sau, là cái mà các em nó nhìn vào, là trưởng chi, là đứa sẽ thay bố tôi rồi bố nó làm trách nhiệm với họ mạc. Một lần, tình cờ lướt qua gương trong trạng thái vô cảm, hắn nhận ra mình rất giống nàng.