Cuomo biết rõ người nghe ông nói thuộc thành phần nào. Hoặc người ta sẽ nhăn trán nhíu mày mãi trong cuộc nói chuyện. Cha tôi đặt chân đến mảnh đất này khi ông còn làm một thanh niên trai tráng.
Một người nói rằng sẽ sử dụng phép tàng hình để làm việc thiện giúp người. Percy làm điều này dễ dàng vì đây chính là phong cách của ông. Và hơn nữa, ai cũng sẽ thích nghe bạn nói.
Tôi đã thành công khi trò chuyện với họ trong một không khí thoải mái. Có gái hỏi chuyện trước cũng vô cùng bình thường. Sau đó khóa chặt của lại và bắt đầu nói, nói và nói.
Họ sẽ không nói! Và ta sẽ phải độc tấu với những câu hỏi không có câu trả lời đúng nghĩa. Làm sao hết run đây? Cách hay nhất là bạn cứ nghĩ rằng cái người đối diện ấy, họ cũng… run như mình thôi. Vì vậy trong những chương trình của tôi, tôi luôn muốn các vị khách mời của mình nói thật nhiều, thật nhiều về chính họ.
Nhưng rồi tôi tự biện hộ cho mình rằng ít ra cũng đã nói chuyện khôi hài giúp vui cho họ (có điều chả thấy ai cười). Bài nói của ông trước công chúng không đầy năm phút nhưng nó khiến người ta nhớ hơn là bài nói dài hai giờ đồng hồ của Edward Everett. Một người rất nhạy bén và luôn quan tâm sâu sắc đến những câu chuyện kể, những suy nghĩ cảm xúc của các vị khách mời.
Bài nói của bạn ngốn bao nhiêu thời gian? Chỗ nào cần lên giọng? Chỗ nào cần xuống giọng? Lúc bắt đầu có cuốn hút và khi kết thúc có khái quát lại vấn đề không? Sơ sài hay sâu sắc? Bạn đã thật sự cảm thấy tự nhiên và thoải mái khi nói hay chưa? Nếu cần hãy tập nói trước với người thân của bạn và nhờ họ góp ý. Có rất nhiều cách để luyện kỹ năng nói. Có một quy tắc hết sức đơn giản là: Hãy nói chuyện với những người dưới quyền theo cái cách mà bạn muốn ông chủ nói chuyện với mình.
Chỉ làm những gì bạn thấy thật sự thoải mái. Chỉ còn một việc nữa… Đừng hào hứng nói về món tiền đền bù nếu món hàng bị trục trặc mà hãy nói đến uy tín của công ty.
Một người rất nhạy bén và luôn quan tâm sâu sắc đến những câu chuyện kể, những suy nghĩ cảm xúc của các vị khách mời. Hầu hết những người thành đạt trong xã hội đều là những người ăn nói thành công. Giờ thì có lẽ Boom-Boom đã yên tâm vì không còn thấy mắc nợ tôi nữa.
Tại sao? thật đơn giản, dễ dàng, hiệu quả! Nếu muốn khơi mào cho câu chuyện sống động và thú vị, bạn hãy hỏi: Tại sao? Nếu hấp dẫn mà không bổ ích thì sau khi tắt ti vi khán giả sẽ chẳng nhớ gì. Tôi sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện vui nhỏ.
Vào thập niên 1950, chúng ta phải biết một ít về cái gọi là Chiến tranh lạnh. Jim là một nhà báo, nhà văn rất được công chúng mến mộ. Họ là những con người đặc biệt và có ý tưởng cũng rất đặc biệt.